Đang tải...
 

Hắn và Tôi !

Hắn và Tôi !
    Hắn lại hết tiền!
    Số tiền lương ứng cuối tuần vừa qua không đủ trả nợ cho bà chử quán đầu ngõ. Tiền cà phê, thuốc lá, thậm chí nhậu nhẹt với tụi bạn đều do Cô Tư Mập bao lô, cuối tháng thanh toán.
    Cơm ăn thường ngày dù việc nhiều hay ít, tự khắc Ông Chủ lo, kể cả nhà trọ. Số tiền dư dật còn lại không biết bao nhiêu nhưng thỉ thoảng hắn cũng gữi về vài trăm ngàn cho be mẹ, kẽo mang tiếng đi làm ăn xa cùng bà con lối xóm. Bỡi hắn nghĩ vào Sài Gòn là để kiếm tiền và làm giàu.
    Khao khát vượt khỏi đèo Hải Vân của hắn giờ đã toại nguyện.
    Với cái đầu ngắt ngắt mỗi khi hắn đi, tóc hoe vàng, bù xù, thêm vào đó là bộ ria mép lú nhú cho ra dáng đàn ông mà hắn khoe với tôi ngày đầu gặp lại. Hắn không còn là Chó Con năm nào. Mỗi lần về quê trông hắn lột xát và đỏm dáng hơn, hắn không còn rụt rè và sợ ai nữa, với hắn câu ca "Quê hương là chùm khế ngọt là chuyện của ngày xưa. Còn bây giờ quê hương là chùm khế chua, mỗi khi hắn nhăm nhi cùng tụi bạn, hắn thường ca để mua vui: "Quê hương là chùm khế chua, cho anh cái dũi anh bắt con cua ngoài đồng". Hắn trông đơn giản hơn nhiều nếu ai cố tình để ý, hắn chỉ qoang quẩn trong nhà, ít khi lê la hàng xóm. Khi nghe alo thì hắn lên xe phóng chạy đi đâu. Nghe hắn nói, hắn có con bồ ở Vĩnh Long, lâu lâu mới về thăm. Chiều nây hắn lại nói " Em đi chới với con mái nhà bên, ..." Nói chung hắn được tự do và hoàn toàn tự do khi mới 18 tuổi.
    Hôm trước hắn bảo với tôi: "Anh ơi! Anh gọi em là Chó Con đi! Em thích được gọi là Chó Con, vì nghe nó thân mật". Đó là tên hắn khi mới lọt lòng mẹ, cái tên ấy đã theo hắn một thời, thời mà hắn chưa lên thành phố. Có lẽ với tôi hắn mới nói như vậy, bởi vì tôi là anh họ và ở cạnh nhà hắn. Còn tôi, tôi gọi hắn là Quang, hắn là Quang của bây giờ và mãi mãi. Hắn đã khôn ngoan và rành rõi, hắn đủ khả năng nuôi sống bản thân ở chốn thị thành, khi trong tay hắn đã có nghề thợ giày, cái nghề làm đẹp cho đời, dù cho người đời không để ý.
    Hắn vẩn nói: Chừ hắn sướng và luôn vui mặc những lời nặng nhẹ của Ông Chủ thường ngày không làm hắn khiếp nhược...bởi hắn biết hắn là ai
Xuân Huy

Chia sẻ bài viết:

Bình luận bài viết:

Loading...
Mới nhất Cũ nhất

Bài viết liên quan

TƯ VẤN MIỄN PHÍ
Chat với chúng tôi qua Zalo
Chat ngay để nhận tư vấn
Gọi ngay để được tư vấn