Đang tải...
 

Nỗi Nhớ Quê Hương

Nỗi Nhớ Quê Hương
 Con lớn lên với những mùa rơm rạ quê mình
Khói thổi cơm mỗi buổi chiều nghi ngút

Mẹ lom khom lo bữa cơm tối

Ba từ đồng về cũng là lúc hoàng hôn.

Làng mình quanh năm với ruộng lúa nương khoai

Mùa xuân đi qua mùa gặt đã đến

Trâu từng đàn đi về sớm tối

Tiếng gọi nhau í ới cuối con đường.

 

Con đã đi xa quê hương mấy năm rồi

Không còn được nghe ba đánh thức mỗi buổi sáng

Nhưng mẹ bảo rằng: “để con ngủ thêm chút nữa”

Dù bình minh lên theo tiếng gà gáy đã rất lâu.

Những trưa hè nắng oi bức đến đâu

Cũng đưa cơm cho bạn gặt đang hăng hái

Những gánh lúa trên đôi vai nặng trĩu

Ba vẫn không cho con  sớt bớt nhọc nhằn.

 

Lâu lắm rồi con không được tham gia

Những ngày lễ hội làng mình tổ chức

Nào đá banh, đua ghe, ca hát

Cùng những âm thanh sống động cả đất trời.

Ôi tháng ngày sống với quê ta

Làm sao con quên dù xa cách ngàn dặm

Con tim gầy vẫn luôn thôi thúc

Mong đến ngày lại được sống với quê hương!

Nguyễn Kiều

Chia sẻ bài viết:

Bình luận bài viết:

Loading...
Mới nhất Cũ nhất

Bài viết liên quan

TƯ VẤN MIỄN PHÍ
Chat với chúng tôi qua Zalo
Chat ngay để nhận tư vấn
Gọi ngay để được tư vấn